Transcript Lý Bạch
TĨNH DẠ TƯ 李 白 -Lý Bạch (tiếng Trung: 李白; phiên âm: Lǐ Bái / Lǐ Bó; 701- 762) là nhà thơ danh tiếng nhất thời thịnh Đường nói riêng và Trung Hoa nói chung, được tôn làm Thi Tiên. -Tự là Thái Bạch, còn có hiệu là Thanh Liên cư sĩ, là nhà thơ danh tiếng nhất thời thịnh Đường. Được mệnh danh là “ Thi Tiên”, là nhà thơ lớn về thơ theo chủ nghĩa lãng mạn Thơ của Lý Bạch để lại một ảnh hưởng rất sâu rộng trong lịch sử văn học Trung Quốc và được lưu truyền rộng rãi trong nhân gian. Thơ của Lý Bạch rất giản dị tự nhiên, không cầu kỳ chải chuốt, gọt dũa mà ý thơ sâu sắc, có sức truyền cảm mạnh mẽ và sức quyến rũ một cách lạ lùng. Người ta gọi Lý Bạch là “Người Trung Hoa kim cổ kỳ nhân”. Lý Bạch là thiên tài của những bài thơ Tuyệt Cú (4 câu 5 chữ), ngắn gọn, nhưng cô đọng, hàm súc, là những tuyệt tác bất hủ. Toàn bộ tác phẩm của Lý Bạch bao gồm hai nhân tố: lãng mạn và hiện thực, ông là bậc thầy của chủ nghĩa lãng mạn tích cực. Lý Bạch đã để lại cho đời hơn 1000 bài thơ. 低举疑床 头头是前 思望地明 故明上月 乡月霜光 Sàng tiền minh nguyệt quang Nghi thị địa thượng sương, Cử đầu vọng minh nguyệt Đê đầu tư cố hương Bài thơ Tĩnh Dạ Tư (cảm nghĩ đêm vắng) của Lý Bạch là một kiệt tác tuyệt vời trong thế giới Đường Thi trùng điệp . Hình thức cô đọng thâm thúy của bài thơ ngũ tuyệt 20 chữ nay là một thử thách lớn lao mà thi nhân phải đương đầu vì "ngôn bất tận ý" (lời không nói hết được ý ), thi nhân vừa miêu tả cảnh vật và diễn đạt một ấn tượng dạt dào, một cảm xúc lai láng. 创作背景-Hoàn cảnh sáng tác Bài thơ “Tĩnh Dạ Tư” được sáng tác khi Lý Bạch đang ở xa quê và xa mãi chưa về được Lý Bạch là người hay đi đây đó, xa nhà, xa quê, xa gia đình bạn bè … Bài thơ "Tĩnh Dạ Tứ“ diễn tả nỗi cảm xúc bâng khuâng , xao xuyến, nỗi niềm tha phương nhớ nhà da diết, trong khung cảnh tịch liêu, cô đơn, của người viễn khách một mình một bóng canh thâu … làm nhà thơ chạnh lòng thương nhớ quê hương . Bài thơ bộc lộ những xúc cảm sống động, dạt dào, rung lên những âm vang tha thiết của nhạc điệu trữ tình Dịch Nghĩa: Đầu giường, ánh trăng rọi sáng, Tưởng là sương trên mặt đất Ngẩng đầu ngắm trăng sáng Cúi đầu nhớ quê cũ Dịch Thơ : Cảm nghĩ đêm yên tĩnh (Tĩnh dạ tư) Đầu giường ánh trăng rọi, Ngỡ mặt đất phủ sương Ngẩng đầu nhìn trăng sáng, Cúi đầu nhớ cố hương. (Tương Như dịch.) Về bài thơ này, có rất nhiều dị bản. Trước hết là nhan đề bài thơ: có hai cách gọi tên bài thơ, đều rất nhiều người dùng, là Tĩnh dạ tứ và Tĩnh dạ tư và dịch là Cảm nghĩ đêm thanh tĩnh, hoặc Xúc cảm đêm trăng 2 câu thơ cho thấy: Sự yên tĩnh, vắng lặng Ánh trăng tràn vào nhà, soi rọi khắp nơi Ánh trăng bàng bạc ấy khiến ông ngỡ như là sương đang la đà trên mặt đất. Hình ảnh ấy gợi cho người đọc 1 cảm giác cô đơn và trống vắng. Từ “ngẩng” không gợi cho ta cảm giác nhẹ nhàng, thanh thản của người ngắm trăng mà là cái nhìn chất chứa tâm sự. Trong 3 câu thơ đầu, ta thấy tác giả nhắc nhiều đến thiên nhiên, đến trăng. Khung cảnh thiên nhiên ấy dẫu buồn nhưng vẫn gợi cho ta cảm giác đẹp, 1 vẻ đẹp huyền ảo, lung linh. Câu thứ 3 và 4 đối nhau ở 2 tư thế “cúi” và “ngẩng” đây là 1 bài thơ tả cảnh ngụ tình Tâm trạng nhà thơ đã thực sự bộc lộ: nỗi nhớ cồn cào quê hương Ánh trăng “đêm nay” đã khiến cho tâm hồn ông trĩu nặng nỗi nhớ quê, nhớ về nơi ông sinh ra Có thể thấy toàn bộ bài thơ cảnh và tình luôn song hành và gắn bó với nhau. Đối với Lí Bach thiên nhiên luôn là người bạn đồng hành là nơi để ông trút nỗi tâm sự của mình. Tâm hồn ông luôn tha thiết với thiên nhiên và chính tấm lòng ấy đã gợi cho Lí Bạch những cái nhìn khá độc đáo về thiên nhiên. Có thể nói, những bài thơ của Lý Bạch đều thể hiện 1 tình yêu quê hương, đất nước câhn thành, thiết tha. Bài thơ Tĩnh dạ tư có thể được coi là bài thơ viết về tình yêu quê hương hay nhất, bởi tác giả rất tinh tế lấy ngoại cảnh, thiên nhiên để biểu hiện nỗi nhớ quê cua mình. Bài thơ ngắn gọn nhưng mang ý nghĩa sâu sắc.