Tiet 122 Noi voi con

Download Report

Transcript Tiet 122 Noi voi con

Bµi gi¶ng m«n: Ng÷ v¨n 9
Gi¸o viªn: NguyÔn ThÞ TuyÕt Mai
Trêng THCS Yªn B¾c
I. Giới thiệu chung:
1. Tác giả: Y Phương tên thật là Hứa Vĩnh Sước,
người dân tộc Tày. Sinh năm 1948, quê ở Trùng
Khánh – Cao Bằng
Từ năm 1993 ông là Chủ tịch Hội Văn
học nghệ thuật tỉnh Cao Bằng.
* Thơ của ông thể hiện tâm hồn chân thật, mạnh
mẽ, trong sáng.
Một số tác phẩm chính: Người núi hoa (1982),
Tiếng hát tháng giêng (1986), Lời chúc (1991),
Đàn then (1996), Thơ Y Phương (2002).
Nói với con
Chân phải bước tới cha
Dẫu làm sao thì cha vẫn muốn
Chân trái bước tới mẹ
Sống trên đá không chê đá gập ghềnh
Một bước chạm tiếng nói
Sống trong thung(4) không chê thung nghèo đói
Hai bước tới tiếng cười
Sống như sông như suối
Người đồng mình(1) yêu lắm con ơi
Lên thác xuống ghềnh
Đan lờ(2) cài nan hoa
Không lo cực nhọc
Vách nhà ken(3) câu hát
Người đồng mình thô sơ da thịt
Rừng cho hoa
Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con
Con đường cho những tấm lòng
Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương
Cha mẹ mãi nhớ về ngày cưới
Còn quê hương thì làm phong tục
Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời.
Con ơi tuy thô sơ da thịt
Người đồng mình thương lắm con ơi
Cao đo nỗi buồn
Xa nuôi chí lớn
Lên đường
Không bao giờ nhỏ bé được
Nghe con.
( Y Phương (*), trong Thơ Việt Nam 1945-1985, Sđd)
- Thể thơ: Tự do.
- Nội dung chính: Bài thơ mượn lời người cha nói với con để thể hiện tình cảm gia đình, quê
hương sâu nặng. Từ những kỉ niệm gần gũi, thiết tha mà nâng lên thành lẽ sống cao đẹp.
- Bố cục: Hai phần.
Phần 1: Từ "Chân phải ... tiếng cười"
Phần 2: Từ "Người đồng mình ... Nghe con"
I. Giới thiệu chung:
1. Tác giả: Y Phương tên thật là Hứa Vĩnh Sước,
người dân tộc Tày. Sinh năm 1948, quê ở Trùng
Khánh – Cao Bằng
Từ năm 1993 ông là Chủ tịch Hội Văn
học nghệ thuật tỉnh Cao Bằng.
* Thơ của ông thể hiện tâm hồn chân thật, mạnh
mẽ, trong sáng.
Một số tác phẩm chính: Người núi hoa (1982),
Tiếng hát tháng giêng (1986), Lời chúc (1991),
Đàn then (1996), Thơ Y Phương (2002).
2. Văn bản: “Nói với con” in trong cuốn “ Thơ Việt Nam” 1945 - 1985.
- Thể thơ: Tự do.
- Nội dung chính:
-
Bài thơ mượn lời người cha nói với con để thể hiện tình
cảm gia đình, quê hương sâu nặng. Từ những kỉ niệm gần gũi, thiết tha
mà nâng lên thành lẽ sống cao đẹp.
Bố cục: Hai phần.
Phần 1: Từ "Chân phải ... tiếng cười"
Phần 2: Từ "Người đồng mình ... Nghe con"
Người con được lớn lên trong tình
cảm gia đình như thế nào ?
Chân phải bước tới cha
Chân trái bước tới mẹ
Một bước chạm tiếng nói
Hai bước tới tiếng cười
+ Cách nói vừa kể vừa tả, hình ảnh cụ thể.
Em có nhận xét gì về
cách nói của tác giả qua
những dòng thơ trên ?
+ Không khí gia đình đầm ấm, quấn quýt, hạnh phúc.
Người đồng mình(1) yêu lắm con ơi
Đan lờ(2) cài nan hoa
Vách nhà ken(3) câu hát
Rừng cho hoa
Con đường cho những tấm lòng
Cha mẹ mãi nhớ về ngày cưới
Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời.
Người đồng mình thương lắm con ơi
Cao đo nỗi buồn
Xa nuôi chí lớn
Dẫu làm sao thì cha vẫn muốn
Sống trên đá không chê đá gập ghềnh
Sống trong thung(4) không chê thung nghèo đói
Sống như sông như suối
Lên thác xuống ghềnh
Không lo cực nhọc
Người đồng mình thô sơ da thịt
Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con
Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương
Còn quê hương thì làm phong tục
Con ơi tuy thô sơ da thịt
Lên đường
Không bao giờ nhỏ bé được
Nghe con
Người đồng mình(1) yêu lắm con ơi
Đan
lờ(2)
cài nan hoa
Vách nhà ken(3) câu hát
Rừng cho hoa
Con đường cho những tấm lòng
Cha mẹ mãi nhớ về ngày cưới
Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời.
- Sử dụng động từ, vừa miêu tả cụ
thể vừa nói lên sự cần cù, khéo léo, tươi
vui, gắn bó của người đồng mình.
- Cách nói ẩn dụ gợi tả vẻ đẹp thơ
mộng nghĩa tình của rừng núi quê
hương.
- Ngày bắt đầu xây nền móng cho
hạnh phúc gia đình.
Qua những dòng thơ trên em hiểu cha muốn nói
với con điều gì ?
Người đồng mình thương lắm con ơi
Cao đo nỗi buồn
Cách nói độc đáo thể hiện sự bền gan
vững chí của con người quê hương mình.
Xa nuôi chí lớn
Dẫu làm sao thì cha vẫn muốn
Sống trên đá không chê đá gập ghềnh
Sống trong
thung(4)
không chê thung nghèo đói
Sống như sông như suối
Lên thác xuống ghềnh
Không lo cực nhọc
Người đồng mình thô sơ da thịt
Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con
Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương
Còn quê hương thì làm phong tục
Hình ảnh cụ thể: sống trên đá, sống trong thung
Hoàn cảnh sống vất vả, nghèo đói
Hình ảnh so sánh: sống như sông như suối
Cách sống mạnh mẽ, khoáng đạt, đầy nghị lực
Thành ngữ: lên thác xuống ghềnh
Cuộc sống gian truân, đầy thử thách
Người đồng mình mộc mạc, giản dị, giàu ý
chí.
Người đồng mình cần cù, kiên trì, tự lực
cánh sinh xây dựng quê hương
Người đồng mình(1) yêu lắm con ơi
Đan lờ(2) cài nan hoa
Vách nhà ken(3) câu hát
Rừng cho hoa
Con đường cho những tấm lòng
Cha mẹ mãi nhớ về ngày cưới
Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời.
Sống trong thung(4) không chê thung nghèo đói
Sống như sông như suối
Lên thác xuống ghềnh
Không lo cực nhọc
Người đồng mình thô sơ da thịt
Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con
Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương
Còn quê hương thì làm phong tục
Người đồng mình thương lắm con ơi
Cao đo nỗi buồn
Xa nuôi chí lớn
Dẫu làm sao thì cha vẫn muốn
Sống trên đá không chê đá gập ghềnh
Qua đoạn thơ trên em hiểu người cha
muốn nói với con điều gì ?
Qua các dòng thơ em hiểu người cha
mong muốn gì ở con?
Con ơi tuy thô sơ da thịt
Lên đường
Không bao giờ nhỏ bé được
Nghe con.
 Nghệ thuật:
Bố cục chặt chẽ, cách nói độc đáo.
Giọng điệu thiết tha, trìu mến.
Hình ảnh cụ thể, giàu sức gợi cảm, mộc mạc gần gũi với người miền núi.
 Nội dung:
Thể hiện tình yêu thương của cha mẹ đối với con và tình yêu quê hương
sâu nặng.
Thể hiện niềm tự hào về sức sống mạnh mẽ, bền bỉ và truyền thống cao
đẹp của quê hương.
Ghi nhớ
Qua bài Nói với con bằng những từ ngữ,hình ảnh
giàu sức gợi cảm, Y Phương đã thể hiện tình cảm gia
đình ấm cúng, ca ngợi truyền thống cần cù, sức sống
mạnh mẽ của quê hương và dân tộc mình. Bài thơ giúp ta
hiểu thêm về sức sống và vẻ đẹp tâm hồn của một dân
tộc miền núi, gợi nhắc tình cảm gắn bó với truyền thống,
với quê hương và ý chí vươn lên trong cuộc sống.
Hướng dẫn về nhà
Học thuộc bài thơ.
Làm bài tập trong phần luyện tập sách giáo khoa trang 74.