Transcript Tình Sầu

Thơ: Thiên-Thu Nhạc: Hoài Cảm Hình ảnh: Internet Thực hiện: ntth-th05 03-2009
Buồn xa vắng, âm thầm, ôm nuối tiếc,
Mối tình đầu xem như chết từ lâu,
Chôn khối sầu, vùi kỷ niệm theo sau,
Riêng một cõi, cố quên trong nỗi nhớ!
Người ra đi, tiếc nửa lời giã từ,
Em ở lại, khép giấc mơ từ đấy!
Thời gian chôn mối tình hờ hững ấy,
Chưa ngỏ lời, chẳng ai phụ tình ai,
Gạt nước mắt, cố dấu tiếng thở dài,
Nuôi hy vọng sẽ có ngày tái ngộ…
Mối tình đầu tưởng đâu không còn nữa,
Nhớ thương thầm trong ký ức mà thôi,
Ngày qua ngày, in hình bóng một người,
Lặng lẽ sống theo khuôn đời trói buộc
Thế sự đổi, đảo điên, con nước ngược,
Không gian buồn che cả bóng thời gian,
Vẫn bặt tin, vẫn thương nhớ vô vàn,
Dấu tâm sự theo lá vàng, nước cuốn.
Bao năm rồi, vấn vương chưa lắng xuống,
Chung bầu trời nhưng biền biệt tin nhau,
Vẫn cầu xin người em thương năm nào,
Tròn hạnh phúc trên đường đời vạn biến!
Thời gian trôi, hè đi rồi thu đến,
Gió sang mùa nhìn vạn vật đổi thay,
Thu vội đi, bỏ mây tím lại đây,
Thẫn thờ đếm lá vàng rơi, luyến tíếc.
Rồi một chiều, được tin, mừng khôn xiết,
Người vội vàng gửi những khúc tình ca,
Nắn phím đàn, buông âm hưởng thiết tha,
Người tưởng em dưới vòm trời hạnh phúc!
Người nào biết… em nửa đời cô độc,
Bước âm thầm, chôn giấc mộng riêng tư,
Không mong, không đợi, vẫn nhớ, thôi chờ,
Ôm ấp mãi mối tình xưa chưa tỏ!
Người vẫn tưởng em chưa hề thương nhớ,
Vẫn vô tình, nhìn vào cõi xa xăm…
Vẫn ngây thơ, chưa nghĩ chuyện trăm năm,
Vẫn áo tím, tóc chấm vai, lãng mạn.
Người hát khúc tình xa. buồn vô hạn,
Theo tiếng đàn ray rứt, nhạc chơi vơi,
Người nhắc em nhớ lại chuyện xưa rồi,
Thương nhớ em, gần nửa đời đau khổ!
Bao vấn vương khắc sâu trong nỗi nhớ,
Bao năm rồi, người vẫn giữ tình xưa,
Rồi một ngày, người mơ ước chung nhà,
Gửi nhớ thương cho em… thư không đến!
Em nào biết sau bao năm cách biệt,
Lỗi tại em hay lỗi bởi vì ai ?!
Người ra đi, khi chưa kịp mở lời,
Để lại đây, cả một trời thương nhớ!
Em lưu luyến, mối tình đầu dang dở,
Nửa đời người là nuối tiếc khôn nguôi!
Từng ước mơ, mong được gặp lại người,
Giờ hội ngộ, em ngậm ngùi, đau khổ!
Bao kỷ niệm quay về ngày tháng cũ,
Bao nhiêu lần người đã đứng cạnh em,
Bao nhiêu đêm mất ngủ cố tìm quên…
Bóng dáng em vẫn không hề phai nhạt!
Em lắng nghe, mưa rơi đều từng hạt,
Tuôn thành dòng tràn ngập cả hồn em,
Người không quên, còn em vẫn cố tìm,
Một lần nữa, đành chia xa vĩnh viễn!
Chút lãng mạn lóe lên rồi tắt lịm,
Để trở về với cuộc sống hôm nay,
Dù nhớ thương ray rứt lắm đêm ngày,
Nhưng chung cuộc, phải xem như xa lạ!
Mùa thu này, lá đổ ngập sân nhà,
Bao lá thu là bấy nhiêu nước mắt,
Em nhặt lá, gói theo lòng thành thật,
Tạ tội cùng người, xin hiểu cho em.
Dù ngày xưa người đã cố gắng tìm,
Thư không đến… không phải em từ chối,
Nếu còn nhớ, còn thương, xin giữ lại…
Trong đáy lòng, đừng khơi dậy tàn hương!
Xa cách nhau, hơn nửa kiếp đau thương,
Em vẫn giữ… mối tình đầu khờ dại,
Nhưng riêng người, vùi chôn kỷ niệm lại,
Cố quên đi, đừng nuối tiếc, người ơi!!!
Tình Sầu…
Bao năm rồi, vấn vương chưa lắng xuống,
Chung bầu trời nhưng biền biệt tin nhau,
Vẫn cầu xin người em thương năm nào,
Tròn hạnh phúc trên đường đời vạn biến!
Buồn xa vắng, âm thầm, ôm nuối tiếc,
Mối tình đầu xem như chết từ lâu,
Chôn khối sầu, vùi kỷ niệm theo sau,
Riêng một cõi, cố quên trong nỗi nhớ!
Thời gian trôi, hè đi rồi thu đến,
Gió sang mùa nhìn vạn vật đổi thay,
Thu vội đi, bỏ mây tím lại đây,
Thẫn thờ đếm lá vàng rơi, luyến tíếc.
Mùa thu về, thả hồn theo lá đổ,
Bóng ngả hững hờ, lạc bước bơ vơ,
Người ra đi, tiếc nửa lời giã từ,
Em ở lại, khép giấc mơ từ đấy!
Rồi một chiều, được tin, mừng khôn xiết,
Người vội vàng gửi những khúc tình ca,
Nắn phím đàn, buông âm hưởng thiết tha,
Người tưởng em dưới vòm trời hạnh phúc!
Thời gian chôn mối tình hờ hững ấy,
Chưa ngỏ lời, chẳng ai phụ tình ai,
Gạt nước mắt, cố dấu tiếng thở dài,
Nuôi hy vọng sẽ có ngày tái ngộ…
Người nào biết… em nửa đời cô độc,
Bước âm thầm, chôn giấc mộng riêng tư,
Không mong, không đợi, vẫn nhớ, thôi chờ,
Ôm ấp mãi mối tình xưa chưa tỏ!
Mối tình đầu tưởng đâu không còn nữa,
Nhớ thương thầm trong ký ức mà thôi,
Ngày qua ngày, in hình bóng một người,
Lặng lẽ sống theo khuôn đời trói buộc.
Người vẫn tưởng em chưa hề thương nhớ,
Vẫn vô tình, nhìn vào cõi xa xăm…
Vẫn ngây thơ, chưa nghĩ chuyện trăm năm,
Vẫn áo tím, tóc chấm vai, lãng mạn.
Thế sự đổi, đảo điên, con nước ngược,
Không gian buồn che cả bóng thời gian,
Vẫn bặt tin, vẫn thương nhớ vô vàn,
Dấu tâm sự theo lá vàng, gió cuốn.
Người hát khúc tình xa. buồn vô hạn,
Theo tiếng đàn ray rứt, nhạc chơi vơi,
Người nhắc em nhớ lại chuyện xưa rồi,
Thương nhớ em, gần nửa đời đau khổ!
Bao vấn vương khắc sâu trong nỗi nhớ,
Bao năm rồi, người vẫn nhớ tình xưa,
Rồi một ngày, người mơ ước chung nhà,
Gửi nhớ thương cho em… thư không đến!
Mùa thu này, lá đổ ngập sân nhà,
Bao lá thu là bấy nhiêu nước mắt,
Em nhặt lá, gói theo lòng thành thật,
Tạ tội cùng người, xin hiểu cho em.
Em nào biết sau bao năm cách biệt,
Lỗi tại em hay lỗi bởi vì ai ?!
Người ra đi, khi chưa kịp mở lời,
Để lại đây, cả một trời thương nhớ!
Dù ngày xưa người đã cố gắng tìm,
Thư không đến… không phải em từ chối,
Nếu còn nhớ, còn thương, xin giữ lại…
Trong đáy lòng, đừng khơi dậy tàn hương!
Em lưu luyến, mối tình đầu dang dở,
Nửa đời người là nuối tiếc khôn nguôi!
Từng ước mơ, mong được gặp lại người,
Giờ hội ngộ, em ngậm ngùi, đau khổ!
Xa cách nhau, hơn nửa kiếp đau thương,
Em vẫn giữ… mối tình đầu khờ dại,
Nhưng xin người, vùi chôn kỷ niệm lại,
Cố quên đi, đừng nuối tiếc, người ơi!
Bao kỷ niệm quay về ngày tháng cũ,
Bao nhiêu lần người đã đứng cạnh em,
Bao nhiêu đêm mất ngủ cố tìm quên…
Bóng dáng em vẫn không hề phai nhạt!
Em lắng nghe, mưa rơi đều từng hạt,
Tuôn thành dòng tràn ngập cả hồn em,
Người không quên, còn em vẫn cố tìm,
Một lần nữa, đành chia xa vĩnh viễn!
Chút lãng mạn lóe lên rồi tắt lịm,
Để trở về với cuộc sống hôm nay,
Dù nhớ thương ray rứt lắm đêm ngày,
Nhưng chung cuộc, phải xem như xa lạ!
Thiên-Thu
Canada, 03-2009
Thơ: Thiên-Thu
Nhạc: Hoài Cảm
Hình ảnh: Internet
Thực hiện: ntth-th05 03-2009
H
Ế
T