tinthac.net Lòng Chúa Thương Xót N hật Ký Lòng Thương Xót Chúa Nơi Linh Hồn Tôi N ữ Tu M a r i a.
Download ReportTranscript tinthac.net Lòng Chúa Thương Xót N hật Ký Lòng Thương Xót Chúa Nơi Linh Hồn Tôi N ữ Tu M a r i a.
tinthac.net Lòng Chúa Thương Xót N hật Ký Lòng Thương Xót Chúa Nơi Linh Hồn Tôi N ữ Tu M a r i a F a u s t i n a Ôi Tình Yêu Hằng Hữu, Chúa truyền vẽ bức hình của Chúa Và tỏ cho chúng con nguồn mạch lòng xót thương khôn dò, Chúa chúc lành cho bất cứ ai đến với những luồng sáng của Chúa, Một linh hồn đen đủi cũng được trở nên trắng tinh như tuyết. Ôi Chúa Giêsu ngọt ngào, Chính nơi đây Chúa đã thiết lập ngai tòa xót thương của Chúa Để đem đến niềm vui và hi vọng cho nhân loại tội lỗi. Từ Trái Tim rộng mở của Chúa như một nguồn mạch tinh khiết Trào tuôn an ủi cho trái tim và linh hồn hối nhân. Ước chi lời chúc tụng và vinh quang cho bức hình này Không bao giờ ngưng trào dâng từ tâm hồn nhân loại. Ước chi mọi trái tim đều dâng lời ca tụng lòng xót thương Chúa, Bây giờ, trong từng giờ, và muôn kiếp muôn đời. Ôi Thiên Chúa của con. Khi nhìn về tương lai, con thấy rợn rùng, Nhưng tại sao lại phải lao vào tương lai? Chỉ có giây phút hiện tại là quí giá với con mà thôi, Vì biết đâu tương lai sẽ không bao giờ đến với hồn con. Con không còn khả năng Để thay đổi, sửa sai, hay thêm thắt vào quá khứ; Đến các nhà thông thái và ngôn sứ còn chẳng làm nổi điều ấy. Và như thế điều gì thuộc về quá khứ, con phải giao phó cho Thiên Chúa. Ôi giây phút hiện tại, ngươi thuộc về tôi, tất cả trọn vẹn. Tôi muốn tận dụng ngươi hết sức có thể. Mặc dù con yếu đuối bé bỏng, Nhưng Chúa ban cho con hồng ân quyền toàn năng Chúa. Vì thế, tín thác vào Lòng Thương Xót Chúa, Con bước trên đường đời như một em nhỏ, Hằng ngày con dâng hiến lên Chúa trái tim Cháy bỏng tình yêu cho Chúa được vinh quang hơn. Ôi Giêsu của con, Nhờ tín thác vào Chúa, Con đan kết hàng ngàn vòng hoa, và con biết rồi chúng sẽ nở rộ tất cả, khi thái dương của Chúa nở rộ trên chúng. Ôi Nhiệm Tích Cực Thánh cao vời che khuất Thiên Chúa của con! Lạy Chúa Giêsu, Xin hãy ở với con từng phút giây, Và đừng ngại ngự đến lòng con. Nguyện Chúa được tôn thờ, Lạy Thiên Chúa Ba Ngôi cực Thánh, bây giờ và mãi mãi. Nguyện Chúa được tôn thờ nơi mọi công trình và mọi thụ tạo của Chúa. Lạy Chúa, Ước chi Lòng Thương Xót hải hà của Chúa được ngưỡng mộ và chúc vinh. Lạy Chúa, Con sẽ ghi lại những cuộc gặp gỡ giữa hồn con với Chúa, những giây phút Chúa ghé đến thăm hồn con. Con sẽ viết về Chúa, Lạy Đấng Vô Cùng trong tình thương dành cho linh hồn khốn nạn của con. Thánh ý Chúa là sự sống của linh hồn con. Con đã lãnh nhận mệnh lệnh này qua vị đại diện dưới thế của Chúa, người giải thích thánh ý Chúa cho con. Lạy Chúa Giêsu, Chúa thấy việc ghi chép như thế thật khó khăn cho con, con không có khả năng ghi lại rõ ràng những điều cảm nghiệm trong linh hồn. Lạy Chúa, Một cây bút có được ghi lại rằng nhiều lần nó không sao viết nổi một chữ hay không? Nhưng lạy Chúa, Chúa truyền lệnh phải viết, và thế là đủ cho con rồi. Năm lên bảy tuổi, tôi đã nghiệm được tiếng gọi Chúa dứt khoát, hồng ân mời gọi vào bậc sống tu trì. Năm lên bảy tuổi, lần đầu tiên trong đời tôi đã nghe được tiếng Chúa trong tâm hồn, Đó là lời mời gọi tôi theo đuổi một nếp sống trọn lành hơn. Nhưng không phải lúc nào tôi cũng nghe theo tiếng gọi ân sủng ấy. Tôi chẳng gặp được một ai giải thích cho tôi về điều này. Năm mười tám tuổi, tôi tha thiết xin cha mẹ cho vào dòng, nhưng các ngài đã cương quyết từ chối. Sau lần từ chối ấy, tôi đã quay về với những sự phù phiếm ở đời, không còn lưu tâm đến ơn gọi, mặc dù tâm hồn tôi không được thỏa nguyện trong những điều ấy. Tiếng gọi thánh ân không ngừng gây cho tôi rất nhiều trăn trở; vậy mà tôi đã cố gắng bóp nghẹt bằng những thú vui. Tận thâm tâm, tôi đã lẩn tránh Chúa, dành trọn trái tim cho các thụ tạo. Tuy nhiên, ơn Chúa đã chiến thắng lòng tôi. Lần kia, cùng với người em gái, tôi đi tham dự một buổi khiêu vũ. Giữa lúc ai nấy đang vui chơi thì linh hồn tôi lại cảm thấy những ray rứt đay nghiến. Khi bắt đầu khiêu vũ, tôi bỗng thấy Chúa Giêsu ở ngay bên cạnh Người đang chịu cực hình, y phục bị tước lột, toàn thân đầy thương tích, và Người than van với tôi những lời này : Cha còn phải chịu đựng con cho đến bao giờ? Con còn phụ rẫy Cha cho đến bao giờ nữa đây? Lúc ấy, tiếng nhạc dìu dặt bỗng ngưng bặt, những người khiêu vũ với tôi chẳng còn thấy đâu cả. Ở đó chỉ còn Chúa Giêsu và tôi. Tôi ngồi xuống cạnh người em yêu quí của tôi, giả vờ nhức đầu để che đậy những điều xảy ra trong linh hồn. Một lúc sau, tôi lẻn ra về, bỏ mặc em tôi ở lại với những người khác, và tôi đi về hướng vương cung thánh đường thánh Stanislaus Kotska. Trời đã nhá nhem tối, trong thánh đường chỉ còn một vài người. Không màng đến những gì đang xảy ra chung quanh, tôi sấp mình xuống trước Thánh Thể và nài xin Chúa dủ lòng thương cho tôi được biết sẽ phải làm gì kế tiếp. Lúc đó, tôi đã nghe được những lời này: Con hãy lập tức đi Warsaw. Con sẽ vào một tu viện ở đó. Tôi ngừng cầu nguyện, trỗi dậy trở về nhà và lo liệu những gì cần giải quyết. Tôi đã hết sức cố gắng để thổ lộ với chị tôi những điều diễn ra trong linh hồn tôi. Tôi nhờ chị thưa lời từ biệt với cha mẹ, và thế là ngoài bộ đồ duy nhất trên người, không có một hành lý nào khác, tôi đã đến Warsaw. Khi bước xuống xe lửa và thấy mạnh ai đi đường nấy, tôi bàng hoàng hoảng sợ. Tôi sẽ làm gì đây? Phải hướng về ai đây trong khi không quen biết một ai? Thế là tôi cầu với Mẹ Thiên Chúa: “Lạy Mẹ Maria, xin dìu dắt, hướng dẫn con.” Lập tức trong lòng tôi nghe được những lời bảo tôi rời bỏ thành phố và đến một làng lân cận, ở đó, tôi sẽ tìm được một chỗ trọ an toàn qua đêm. Tôi đã làm theo, và quả thực mọi sự xảy ra đúng như lời Mẹ Thiên Chúa đã dạy tôi. Sáng sớm hôm sau, tôi trở lại thành phố và ghé vào nhà thờ đầu tiên, tôi gặp được nhà thờ thánh Giacôbê trên đường Grojecka tại Ochota, ngoại ô của thành phố Warsaw. Ở đó, tôi bắt đầu cầu nguyện để được biết thánh ý Chúa rõ hơn. Các thánh lễ được cử hành liên tiếp. Trong một thánh lễ, tôi đã được nghe lời này: Con hãy đến gặp vị linh mục ấy (cha James Dabrowski, cha sở giáo xứ thánh Giacôbê) và cho ngài biết tất cả; ngài sẽ dạy con phải làm gì tiếp theo. Sau thánh lễ, tôi lên phòng áo và kể cho vị linh mục tất cả những gì đang diễn ra trong linh hồn tôi, và xin ngài cho biết nên dâng mình ở đâu, trong dòng tu nào. Lúc đầu, vị linh mục ấy ngạc nhiên, nhưng ngài dạy tôi hãy mạnh mẽ tin tưởng rằng Thiên Chúa sẽ lo liệu tương lai cho tôi. Ngài nói: “Bây giờ, cha sẽ gởi con đến trọ với một bà đạo đức (bà Aldona Lipszycowa), và con hãy ở lại đó cho đến khi vào tu viện.” Khi tôi đến gặp người phụ nữ ấy. Bà đã tiếp đón tôi rất nồng hậu. Trong thời gian ngụ tại nhà bà, tôi để ý tìm một tu viện, nhưng gõ cửa tu viện nào cũng bị từ chối. Nỗi buồn nặng trĩu tâm hồn, tôi thưa với Chúa Giêsu: “Lạy Chúa, xin giúp con. Xin đừng bỏ con lẻ loi!” Cuối cùng, tôi đã gõ cửa nhà dòng của chúng tôi. Mẹ Bề Trên, tức là Mẹ Tổng Quyền Michael hiện nay, ra gặp tôi. Sau một lúc nói chuyện, Mẹ đã bảo tôi đến gặp Chủ Nhân nhà dòng và hỏi xem Người có nhận tôi không. Tôi hiểu ngay sẽ phải xin điều ấy với Chúa Giêsu. Hết sức vui mừng, tôi lên nhà nguyện và xin Chúa Giêsu: “Thưa Chủ Nhân của nhà này, Chúa có nhận con không? Một nữ tu ở đây đã dạy con phải thưa với Chúa như vậy.” Tức thì tôi nghe được lời này: Cha nhận. Con ở trong Trái Tim Cha. Khi tôi ra khỏi nhà nguyện, Mẹ Bề Trên liền hỏi: “A! Chúa đã nhận rồi phải không?” Tôi thưa, “Vâng ạ.” Mẹ nói: “Nếu Chúa đã nhận thì tôi cũng nhận.” Tôi đã được nhận vào dòng như thế. Tuy nhiên, vì nhiều lý do, tôi vẫn phải sống ngoài thế gian hơn một năm nữa với với người phụ nữ đạo đức là bà Aldona Lipszycowa, nhưng không trở về nhà quê. Hồi đó, tôi phải đương đầu với nhiều khó khăn, nhưng Thiên Chúa đã ban tràn đầy ân sủng của Người cho tôi. Một niềm khao khát Thiên Chúa ngày càng thấm thía trong tôi. Người phụ nữ ấy tuy đạo đức, nhưng không hiểu được hạnh phúc của đời tu trì, nên bà đã theo lòng tốt mà sắp đặt những chương trình cho cuộc đời tôi. Tuy nhiên, tôi cảm thấy tôi có một tâm hồn lớn lao, không gì có thể lấp đầy. Và vì thế, tôi đã dành trọn vẹn niềm khao khát của mình cho Thiên Chúa.